- Back to Home »
- Fanfic »
- Thế giới của nỗi đau hay nụ cười (phần 8)
Posted by : Neo Stardust
May 16, 2016
Kamui đang cưỡi trên lưng Cannahawk để quay trở lại khu rừng thần Naturia, đôi cánh của con chim vỗ một cách chậm rãi để đón lấy từng luồng gió ở trên cao, nhờ vậy mà nó có thể bay một quãng đường dài mà vẫn ổn định.
Tối nay quả là một đêm mệt mỏi đối với ông, hiện tại Kamui chỉ muốn đánh một giấc cho tới sáng trên chiếc giường ấm cúng của mình, mặc kệ tất cả những rắc rối ở bên ngoài. Chỉ tiếc ông không thể làm như vậy, ít nhất là vào lúc này. Kamui cần phải về khu rừng ngay lập tức, những tin tức mà ông nhận được tối nay chẳng có tin nào tốt đẹp, ngoại trừ việc gặp lại người bạn lâu năm.
Tuy nhiên, ngay cả bản thân Kamui cũng không thực sự vui mừng trước cuộc hội ngộ; lần cuối cùng mọi người gặp nhau tình hình thực tồi tệ, thậm chí cho tới giờ Avance vẫn chưa nguôi giận. Đã vậy lần này trở về còn giả thần, giả quỷ khiến mọi người một phen hốt hoảng, đúng là thích bị đánh. Kamui không khỏi mắng vài câu cho bõ tức. Bên dưới Cannahawk cũng kêu lên như đang hùa theo.
"Được rồi anh bạn, chúng ta không có thời gian để lãng phí đâu, mau trở về thôi nào", bàn tay vỗ nhẹ xuống đầu vừa như trấn an vừa như nhắc nhở con chim bay nhanh hơn. Chuyện xảy ra tối nay quả thật là nghiêm trọng, Kamui chẳng còn tâm trạng nào để đùa giỡn như hằng ngày. Nó đã trở lại.
……………………………………….
Sau khi trở về khu rừng thần, Cannahawk vẫn tiếp tục bay thêm một đoạn vào sâu bên trong trước khi nó bắt đầu hạ cánh, đây là giới hạn xa nhất mà nó có thể bay tới.
Vào sâu hơn nữa chính là cấm địa của khu rừng, không ai được phép xâm nhập kể cả các cư dân Naturia; vùng bầu trời phía trên khu cấm địa còn có một rào cản để ngăn chặn việc xâm nhập từ trên không. Nếu không được sự đồng ý của những Chiến binh hộ vệ thì không ai có thể tiến vào nơi đây.
Kamui không đợi con chim đứng vững đã vội phóng xuống đất, đôi chân thoăn thoắt tiến nhanh về phía trước; tuy cảnh vật xung quanh khá tối, nhưng ông vẫn biết chắc mình phải đi về lối nào. Ông hiểu rất rõ tự ý tiến vào cấm địa là một hành động vô cùng ngu ngốc, càng ngu ngốc hơn nữa là vào tối nay. Nếu được, Kamui mong bản thân sẽ có cách hữu hiệu và nhẹ nhàng hơn để thông báo tin tức chứ không phải là thô lỗ như thế này. Đây là một sai lầm và mình chẳng còn lựa chọn nào. Kamui tự nhủ ở trong lòng.
Vào sâu bên trong khu cấm địa, cây cối trở nên dày đặc và rậm rạp hơn so với bên ngoài; nhiều thân cây có đường kính từ 10-15m và cao hơn 30m, phía dưới là các cây bụi mọc đan xen vào nhau; đặc biệt khắp nơi đều mọc đầy một loại dương xỉ kì lạ với các tán lá bị uống cong, đây là loại cây đặc trưng của khu rừng. Dọc theo con đường đi, Kamui đã bị loại cây này quấn chân không ít lần, cứ như chúng muốn cản bước tiến của ông. Không hề dừng lại, Kamui vẫn giữ nguyên tốc của mình, ông biết tại sao chúng làm như vậy và nếu như Kamui đoán không lầm thì họ cũng sắp xuất hiện rồi.
"Hãy dừng lại đi Kamui, ông đã xâm phạm quá sâu vào khu rừng rồi đó", một giọng nói trầm thấp vang lên, kèm theo đó là những tiếng gầm gừ nho nhỏ giống như cảnh báo. Phía trước Kamui là một bóng đen không rõ hình dạng, nó chắn ngang con đường mà ông vẫn đang đi.
Kamui không hề ngạc nhiên trước sự ngăn chặn này, ngược lại ông còn tự hỏi sao họ đến trễ thế. Bằng một thái độ bình tĩnh ông lên tiếng với bóng đen vừa xuất hiện: "Tôi rất tiếc về sự xâm phạm này; tuy nhiên tôi đang có công việc gấp cần gặp Thủ lĩnh, vì vậy xin ông hãy cho phép tôi qua, Beast-Chiến binh hộ vệ của rừng thần!".
Bóng đen im lặng trong chốc lát như thế nó đang cân nhắc về lời thỉnh cầu, sau một hồi nó chậm rãi tiến về phía Kamui và để lộ hình dáng của mình dưới ánh trăng. Đây là một con hổ vô cùng to lớn với chiều cao hơn 2m và dài gần 6m, điểm độc đáo nhất của con hổ này là nó như được làm từ cây cối. Bộ lông trên người có màu xanh lục với phần lông cổ và lưng là những chiếc lá xếp chồng lên nhau, những bắp thịt mạnh mẽ đầy rắn chắc của loài hổ đã bị thay thế bằng các thớ gỗ ở đùi, vai và đôi tai nhọn. Con hổ nhìn chằm chằm Kamui với đôi mắt màu đỏ của mình, rồi bất chợt nó cất giọng với một tiếng càu nhàu:
"Ông đúng là một kẻ rắc rối, Kamui!" "Tôi cũng đâu muốn vậy". "Thôi được, vào đi". Kamui ngạc nhiên thốt lên: "Ông không hỏi tôi tới đây để làm gì sao!". "Ông đã mạo hiểm tính mệnh tiến vào cấm địa chứng tỏ đây là một vấn đề quan trọng, tôi cũng không phải dạng cổ hủ ngu ngốc thích làm khó người khác".
"Cám ơn Beast! Coi như lần này tôi nợ ông, lần sau tôi sẽ bù cho ông một thùng rượu hoa quả…". "Không", Beast cắt ngang câu nói của đối phương và giơ lên ba cái vuốt, "phải là ba thùng cơ, còn là loại tốt nhất". "…cái này mà không phải ép người, đúng là đồ tham lam", Kamui hét lên.
Con hổ khinh khỉnh không thèm quan tâm đến những lời chỉ trích: "Giá thế là còn hời cho ông rồi đấy. Sao, chấp nhận hay không?"
"ĐƯỢC", hết cách Kamui đành phải chấp nhận yêu cầu, ông bực dọc lách mình qua Beast và bỏ mặc con hổ gian xảo lại sau lưng, thật là một đêm xúi quẩy cho ông mà.