Posted by : Neo Stardust April 11, 2016

Shurit đang chạy vội về nhà, thực sự nó không muốn về trễ đâu chẳng qua là buổi tiệc đang vui mà nó thì không muốn về sớm.


Đặc biệt là gặp ba nó - Avance; Shurit không thích ba nó chút nào, mặt ông lúc nào cũng nhăn nhó như khỉ ăn ớt, lại thích giao bài tập cho nó làm, khống chế thời gian đi chơi của nó. Vì vậy mà khi Shurit gặp được người thanh niên kia nó đã rất vui, anh ta có rất nhiều trò, còn chỉ cho nó vài mành khoé để hoàn thành bài tập nữa; nói về năng lực, nó tin anh ta không thua kém ba nó. Không phải là khoe khoang nhưng thực sự ba nó rất mạnh, Shurit chưa từng thấy có ai là đối thủ của ba nó, ngoại trừ chú Kamui ra; nó hi vọng một ngày kia mình cũng sẽ lợi hại như vậy, đến lúc đó ba nó đừng hòng ra lệnh cho nó. "Hừm, giờ ăn sắp bắt đầu rồi, phải mau lên mới được", Shurit liền tăng nhanh tốc độ.
Lúc này, phòng ăn của nhà Shurit đã có mặt đông đủ mọi người; ngồi ở đầu bàn là trưởng của gia tộc-Avance, đó là một người đàn ông với bộ râu dài khoảng 50-60 tuổi, trên người khoác một chiếc áo choàng màu xanh, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc và lãnh tĩnh; bên cạnh là vợ của ông - Emilia, một thiếu nữ vô cùng trẻ chỉ khoàng từ 20-30 tuổi, tóc đỏ rực như một ngọn lửa, việc tu luyện phép thuật đã giúp bà bảo trì được sắc đẹp cũng như tuổi thanh xuân của mình, cuối cùng là anh bạn "thuồng luồng" Exa ngồi ở phía dưới. Bầu không khí trong phòng vô cùng ngột ngạt và căng thẳng, không ai phát ra một tiếng động nào, về phần Exa thì hiện đang đổ mồ hôi đầy người. "Shurit đâu rồi, sao không xuống dùng bữa?", Avance lên tiếng trước tiên giọng có vẻ thiếu kiên nhẫn.


"À, Shurit hiện đang làm bài tập ngài giao, cậu ấy sẽ xuống ngay thôi!" Exa vội lên tiếng che giấu.


"Làm bài tập" Avance nhướng mi "Vậy ta phải đi xem coi nó làm tới đâu rồi". "Con làm xong rồi" Shurit mồ hôi đầy đầu vừa hét vừa chạy nhanh vào trong phòng. "Shurit sao tới trễ vậy, mọi người đang đợi con đó, mau ngồi vào bàn đi", Emilia lên tiếng nhắc khéo con mình.
"Khoan đã".
"Chuyện gì vậy Avance, con nó chắc đói rồi để nó ăn cơm đi". "Anh muốn kiểm tra nó một chút thôi mà", Avance cười một cách nhẹ nhàng với vợ mình rồi quay qua nhìn Shurit, "Con nói con làm bài tập vậy làm xong chưa?". "Xong rồi ạ" "Tốt, thế thi triển Lục tuyết thuật cho ta xem". Shurit chần chừ nhìn ba nó một hồi rồi bắt tay vào việc, Lục tuyết thuật là phép thuật khó nhất trong đống bài tập mà ba nó giao, tuy đã luyện thành nhưng nó cũng không nắm chắc sẽ thực hiện trót lọt. Liều vậy! Shurit bắt đầu đọc thần chú ngưng tụ sức mạnh, ngay lập tức trên không trung xuất hiện một bông tuyết tuyệt đẹp có 6 cạnh, bông tuyết màu xanh không ngừng lơ lửng và thành hình, kèm với đó là một luồng không khí mát lạnh toả ra từ bông tuyết. Exa ở một bên không khỏi giật mình, tuy biết năng lực của Shurit nhưng tận mắt chứng kiến vẫn rất ngạc nhiên, Lục tuyết thuật là một phép thuật cổ của Ice Barrier-Cội nguồn của tộc Nekroz- không ngờ Shurit chỉ mới 11 tuổi đã luyện thành thuật này, xem ra tương lai của nó còn vượt xa hơn cả ngài Avance. "Ba con làm xong rồi", Shurit vui mừng thông báo. "Giỏi", Avance gật đầu khen ngợi, đột ngột ông búng ngón tay về phía bông tuyết, bông tuyết bị vỡ thành nhiều mảnh rơi lên người đứa con, những nơi bông tuyết chạm đến ngay lập tức kết một tầng băng, cả người Shurit lập tức bị đóng băng từ trên xuống dưới ngoại trừ phần đầu. "Ba làm gì vậy". "Còn dám nói, trốn đi chơi lại còn về trễ, ta chưa đánh con là may đó". "Ngài Avance xin tha cho cậu Shurit", Exa vội lên tiếng cầu xin, từ nhỏ anh đã ở bên cạnh Shurit, đối với anh Shurit chẳng khác nào em trai của mình, giờ thấy nó như vậy anh rất không nỡ. "Hừ, bản thân ngươi bao che, giúp nó trốn ra ngoài mà giờ còn dám xin ta tha cho nó!", Avance nổi giận. "Exa, biết tội". Thấy tình hình không ổn Emilia liền lên tiếng khuyên chồng: "được rồi Avance, anh muốn phạt thì cứ phạt nhưng cũng không cần quá đáng như vậy, đóng băng cả người Shurit. Em thấy Shurit biết lỗi rồi hay anh tha nó đi" "Đúng đó ba con biết lỗi rồi, ba tha con đi", thấy tình hình bất lợi Shurit cũng thuận theo mà xin lỗi ba mình. "….Được rồi, nể tình mẹ con ta sẽ tha con, nhưng mà đêm nay nhịn buổi tối đi, ngươi cũng vậy Exa. Còn nữa ngày mai ta mới giải phép, tối nay ngủ đây đi". "Cái gì, ba lừa đảo tha gì kì vậy, không cho ăn cơm còn bị đóng băng một đêm". "Hay thích một tháng". "À, một đêm cũng được". Bữa tối thảm hoạ kết thúc. …………………. Tối đó Shurit bị bắt phải ngủ lại phòng ăn cùng một đóng băng trên người, chắc chắn đó không phải là một giấc ngủ thoải mái, suốt cả buổi tối toàn thân không ngừng rét run, cơ thể thì bị hơi lạnh làm cho tê cứng. Lúc đầu, nó còn vận phép để chống đỡ, nhưng chỉ sau 2 giờ, cơ thể đã chịu không nổi; ba nó đúng là sắt đá nói đóng băng một đêm là một đêm, không thèm giúp đỡ gì cả. Tầm nhìn bắt đầu mơ hồ, nó buồn ngủ quá chỉ muốn đánh một giấc thôi, mặc kệ cái gì lạnh cái gì đói; tuân theo tiếng gọi của cơ thể, Shurit bắt đầu chìm vào hôn mê mà không hề hay biết. Một lúc sau, cơ thể thằng nhóc dần dần phát sáng như có cái gì đó sắp thức tỉnh, đúng lúc này một người mặc áo đen xuất hiện trong phòng, bàn tay người mặc áo đen đặt lên trán Shurit một luồng sáng cùng màu phát ra. Cơ thể vốn rét run của thằng nhóc dần bình ổn trở lại ánh sáng trên người cũng mất đi, thấy đã ổn người áo đen định thu tay về thì trên tay hiện ra một dấu hoa tuyết xanh nhạt. "Hoa tuyết cực cấp thuật" Hắn khẽ nhíu mày. Cả cơ thể người áo đen chợt phát sáng rồi biến mất, trả lại bóng tối và sự tĩnh mịch vốn có cho căn phòng. Bên ngoài một con chim phát ra tiếng kêu như tuyên bố sự hiện diện của mình. Đêm nay sẽ là một đêm rất dài. Ps: "Lục tuyết thuật" là một phần của "Hoa tuyết cực cấp thuật" nhé các bạn. Thử đoán phần sau đi các bạn

Leave a Reply

Subscribe to Posts | Subscribe to Comments

- Powered by Neo Stardust -