- Back to Home »
- Fanfic »
- (Fanfic) - truyền thuyết kị sĩ diệt rồng chương 1: Kị sĩ gặp hiệp sĩ
Posted by : Neo Stardust
February 13, 2016
Thuở xa xưa, tại một vùng đất nọ, loài Rồng được cho là hiện thân của đấng tối cao, là biểu tượng của sức mạnh vô địch, ai có thể chiến thắng được Rồng sẽ được phong làm người mạnh nhất của vương quốc. Vì lẽ đó, đã có rất nhiều người đã tìm kiếm, sắn bắt những con rồng với mong muốn đương mọi người trong vương quốc tôn sùng mình.... Và nhân vật chính của chúng ta là một trong số đó. Bây giờ, tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu truyện của anh ta.
Một ngày nọ, khi Luster đang đi trên đường thì nhặt được tờ rơi ghi rõ "Quốc vương treo thưởng danh hiệu " người mạnh mẽ nhất vương quốc " cũng như 3000 đồng vàng cho ai đem được đầu một con Rồng về cho Quốc vương."
_ "Ta sẽ mang được đầu rồng về cho quốc vương và trở thành người mạnh nhất vương quốc cho coi!!!"- Luster hét lớn giữa dòng người qua làm mọi nhìn chằm chằm khó hiểu.
_ "Âu shiet! Mình lỡ mồm...." - Luster pen nghĩ thầm trong đầu, mặt mũi biến sắc vì xấu hổ, nhưng rất may chiếc mặt nạ anh đeo đã che được vẻ mặt của anh ta lúc đó trước đám đông.
_"à anh ei, anh có bị vấn đề gì về thần kinh không???" - một cậu thanh niên tiến tới hỏi.
_"Thần..thần kinh cái con khỉ!!!" - Luster đáp. "Thôi!... Ta không nói chuyện với mấy người nữa!!... Loài rồng đang đợi để ta tiêu diệt!!!" - anh liệt sĩ... Í lộn kị sĩ của chúng ta vừa ấp úng nói xong đã chạy bán sống bán chết ra ngoài kinh thành, tiến thẳng về phía sa mạc.
_"hộc....hộc.... Mệt vãi lúa!!! Không biết mình mà chạy không nhanh thì đã phải độn thổ trong kia rồi!!!" - Luster thở hổn hển nói. " mà mình đâu có chỉ làm vì tiền và cái danh hiêu củ chuối đó,.... Mình còn cần giải quyết tư thù riêng với những con Rồng kia!!!" - Luster siết chặt tay, nói trong giọng đầy tức giận.
Và bỗng chốc ký ức ngày xưa lại ùa về trong Luster:
Khi anh ta còn bé, anh sống với ông vì cha anh đã bệnh nặng qua đời, mẹ anh thì sau khi sinh được anh cũng ra đi. Vào một buổi trưa hè nắng chiếu, anh chạy ra vạt rừng sau làng thì từ đâu một con rồng đầu chim đại bàng lao xuống và cào anh một nhát đau điếng. Nhìn thấy cảnh đó, người ông của anh liền cầm cuốc ra chiến đấu với con rồng kì dị đó còn anh thì trốn vào sau một bụi cây. Người ông của anh dù đã chiến đấu rất kiên cường nhưng không lại được sức của con rồng ngang tàn kia. Luster sợ hãi nhìn cảnh ông mình bị cái đầu đại bàng của con rồng kìa đâm lia lịa tới khi nó nghĩ ông của anh ta đã chết thì mới bay đi, để lại cụ già nằm ngửa trên vũng máu và khắp người bị thủng
lỗ chỗ.
_"Ông ơi!!! Ông ơi!!!" Luster nước mắt đầm đìa chạy thục mạng tới nới ông của mình đang trọng
thương.
_"Luster.... Ông... Ông không qua khỏi được nữa rồi.... Khụ! Khụ!..." - người ông của luster nói với chất giọng run rẩy với anh.
_"không!!! Ông sẽ qua khỏi mà!!! Để cháu đi tìm lá thuốc!!!" - Luster hét lơn trong khi nước mắt giàn dụa chảy trên mặt.
Người ông chỉ khẽ lắc đầu rồi rút từ trong áo ra một tấm bản đồ rồi đưa nó cùng cây kiếm của mình cho Luster.
_"ông không thể sống tiếp, nhưng cháu hãy tiếp tục sống mạnh mẽ! Tấm bản đồ nơi ở của Rồng này và thanh kiếm là bảo vật gia truyền của gia đình chúng ta! Cháu hãy giữ nó thay ông!! Hựựựự!!!....."
_"Đừng!!!! Ông ơi!!! Đừng bỏ cháu mà đi ông ơi!!!!!!"
...............
_"Từ ngày hôm đó ta đã mất đi người thân duy nhất còn lại trên đời, cùng với việc bị mọc thêm đôi cánh với cái đuôi chết tiệt này!!!" - Luster nói đầy phần nộ sau khi hồi tưởng, vết cào của con Rồng năm đó dường như đã làm cho anh ấy mọc thêm đôi cánh và cái đuôi dài ngoằng. Bàn tay anh Siết chặt hơn cả lúc nãy.
_"Mà thôi, nghĩ lại chuyện cũ làm m* gì!!! Tự Ta sẽ tới đòi nợ ngươi! Con Rồng chết bằm!!!" Luster
thả lỏng bàn tay và hét lớn giữa sa mạc bao la.
_"khoan đã....MÌNH TỰ NHIÊN CHẠY RA GIỮA SA MẠC ĐỂ LÀM CÁI GÌ?!?!" - Luster bối rối nói.
_"À... À... Đúng rồi..." - Luster vừa nói vừa rút từ trong áo giáp ra tấm bản đồ cũ mèm. "Theo bản đồ của ông thì mình đang đi đúng hướng! Ông đừng lo!!! Cháu nhất định sẽ trả thù cho ông!!!!"
Và thế là Luster băng qua sa mạc, cho tới khi bắt gặp một hố cát, từ đó bốc lên một sức nóng khủng khiếp.
_"Sao tự nhiên lại có cái hố to vãi chưởng thế này nhỉ?!? Lại còn nóng nữa?!?! Rác thải của kinh
thành được đem đốt ở đây chắc?!?!" - Luster nói.
_"Này cậu kia, ai cho cậu nói nơi ở của chúng tôi là nơi xử lí rác thải hả?" - một giọng nói từ phát ra từ phía sau lưng Luster.
_"Ai đó?!?!" - Luster nói rồi vội vàng rút kiếm ra, quay người lại rồi chĩa thẳng mũi kiếm về phía người vừa phát ra tiếng nói.
_"Tôi là Squire, một thành viên của hội hiệp sĩ Igknight." - Người đó lại lên tiếng.
Squire - nhân vật bí ẩn xuất hiện!
_"Squire??? Igknight???"Luster hỏi.
+Hết chương một+
Mong các bạn ủng hộ fanfic này và tiếp tục đón chờ chương 2 nhé!!! :D.
_ "Âu shiet! Mình lỡ mồm...." - Luster pen nghĩ thầm trong đầu, mặt mũi biến sắc vì xấu hổ, nhưng rất may chiếc mặt nạ anh đeo đã che được vẻ mặt của anh ta lúc đó trước đám đông.
_"à anh ei, anh có bị vấn đề gì về thần kinh không???" - một cậu thanh niên tiến tới hỏi.
_"Thần..thần kinh cái con khỉ!!!" - Luster đáp. "Thôi!... Ta không nói chuyện với mấy người nữa!!... Loài rồng đang đợi để ta tiêu diệt!!!" - anh liệt sĩ... Í lộn kị sĩ của chúng ta vừa ấp úng nói xong đã chạy bán sống bán chết ra ngoài kinh thành, tiến thẳng về phía sa mạc.
_"hộc....hộc.... Mệt vãi lúa!!! Không biết mình mà chạy không nhanh thì đã phải độn thổ trong kia rồi!!!" - Luster thở hổn hển nói. " mà mình đâu có chỉ làm vì tiền và cái danh hiêu củ chuối đó,.... Mình còn cần giải quyết tư thù riêng với những con Rồng kia!!!" - Luster siết chặt tay, nói trong giọng đầy tức giận.
Và bỗng chốc ký ức ngày xưa lại ùa về trong Luster:
Khi anh ta còn bé, anh sống với ông vì cha anh đã bệnh nặng qua đời, mẹ anh thì sau khi sinh được anh cũng ra đi. Vào một buổi trưa hè nắng chiếu, anh chạy ra vạt rừng sau làng thì từ đâu một con rồng đầu chim đại bàng lao xuống và cào anh một nhát đau điếng. Nhìn thấy cảnh đó, người ông của anh liền cầm cuốc ra chiến đấu với con rồng kì dị đó còn anh thì trốn vào sau một bụi cây. Người ông của anh dù đã chiến đấu rất kiên cường nhưng không lại được sức của con rồng ngang tàn kia. Luster sợ hãi nhìn cảnh ông mình bị cái đầu đại bàng của con rồng kìa đâm lia lịa tới khi nó nghĩ ông của anh ta đã chết thì mới bay đi, để lại cụ già nằm ngửa trên vũng máu và khắp người bị thủng
lỗ chỗ.
_"Ông ơi!!! Ông ơi!!!" Luster nước mắt đầm đìa chạy thục mạng tới nới ông của mình đang trọng
thương.
_"Luster.... Ông... Ông không qua khỏi được nữa rồi.... Khụ! Khụ!..." - người ông của luster nói với chất giọng run rẩy với anh.
_"không!!! Ông sẽ qua khỏi mà!!! Để cháu đi tìm lá thuốc!!!" - Luster hét lơn trong khi nước mắt giàn dụa chảy trên mặt.
Người ông chỉ khẽ lắc đầu rồi rút từ trong áo ra một tấm bản đồ rồi đưa nó cùng cây kiếm của mình cho Luster.
_"ông không thể sống tiếp, nhưng cháu hãy tiếp tục sống mạnh mẽ! Tấm bản đồ nơi ở của Rồng này và thanh kiếm là bảo vật gia truyền của gia đình chúng ta! Cháu hãy giữ nó thay ông!! Hựựựự!!!....."
_"Đừng!!!! Ông ơi!!! Đừng bỏ cháu mà đi ông ơi!!!!!!"
...............
_"Từ ngày hôm đó ta đã mất đi người thân duy nhất còn lại trên đời, cùng với việc bị mọc thêm đôi cánh với cái đuôi chết tiệt này!!!" - Luster nói đầy phần nộ sau khi hồi tưởng, vết cào của con Rồng năm đó dường như đã làm cho anh ấy mọc thêm đôi cánh và cái đuôi dài ngoằng. Bàn tay anh Siết chặt hơn cả lúc nãy.
_"Mà thôi, nghĩ lại chuyện cũ làm m* gì!!! Tự Ta sẽ tới đòi nợ ngươi! Con Rồng chết bằm!!!" Luster
thả lỏng bàn tay và hét lớn giữa sa mạc bao la.
_"khoan đã....MÌNH TỰ NHIÊN CHẠY RA GIỮA SA MẠC ĐỂ LÀM CÁI GÌ?!?!" - Luster bối rối nói.
_"À... À... Đúng rồi..." - Luster vừa nói vừa rút từ trong áo giáp ra tấm bản đồ cũ mèm. "Theo bản đồ của ông thì mình đang đi đúng hướng! Ông đừng lo!!! Cháu nhất định sẽ trả thù cho ông!!!!"
Và thế là Luster băng qua sa mạc, cho tới khi bắt gặp một hố cát, từ đó bốc lên một sức nóng khủng khiếp.
_"Sao tự nhiên lại có cái hố to vãi chưởng thế này nhỉ?!? Lại còn nóng nữa?!?! Rác thải của kinh
thành được đem đốt ở đây chắc?!?!" - Luster nói.
_"Này cậu kia, ai cho cậu nói nơi ở của chúng tôi là nơi xử lí rác thải hả?" - một giọng nói từ phát ra từ phía sau lưng Luster.
_"Ai đó?!?!" - Luster nói rồi vội vàng rút kiếm ra, quay người lại rồi chĩa thẳng mũi kiếm về phía người vừa phát ra tiếng nói.
_"Tôi là Squire, một thành viên của hội hiệp sĩ Igknight." - Người đó lại lên tiếng.
_"Squire??? Igknight???"Luster hỏi.
+Hết chương một+
Mong các bạn ủng hộ fanfic này và tiếp tục đón chờ chương 2 nhé!!! :D.